About

About

This is a blog dedicated to perhaps the last woman I’ll ever fall in love with in this lifetime – a woman whom has given me so much hope, so much happiness and love in the last six months. So much that I can only regret, that why fate has been so cruel to us, for us to meet each other 15 years too late…

(Đây là một blog dành riêng cho người phụ nữ có lẽ là người cuối cùng mà tôi sẽ yêu trong cuộc đời này – một người phụ nữ đã cho tôi rất nhiều hy vọng, rất nhiều hạnh phúc và tình yêu trong sáu tháng qua. Nhiều đến mức tôi chỉ có thể hối tiếc, rằng tại sao số phận lại quá tàn nhẫn với chúng ta, để chúng ta gặp nhau 15 năm quá muộn…)

What is written on this blog are what I’ve been through, my true feelings towards you that I have realized after losing you, and the sequence of events that has taken place since our quarrel just before Christmas, which you may or may not know, or has been covered up with lies or half-truth by some people whom harbored malicious intents to sow discord between us, deepening our misunderstandings and making us hurt each other…

(Những gì được viết trên blog này là những gì tôi đã trải qua, cảm xúc thực sự của tôi đối với bạn mà tôi đã nhận ra sau khi mất bạn, và chuỗi các sự kiện đã diễn ra kể từ cuộc cãi vã của chúng tôi ngay trước Giáng sinh, mà bạn có thể biết hoặc không, hoặc đã bị che đậy bằng những lời dối trá hoặc nửa sự thật bởi một số người có ác ý gieo rắc bất hòa giữa chúng ta, làm sâu sắc thêm những hiểu lầm của chúng tôi và làm cho chúng tôi làm tổn thương nhau…)

No words can describe my overwhelming feelings and emotions at the time when I started this blog. So much hurt, sadness, despair and hopelessness, has driven me to the brink of insanity and emotional breakdown – writing this blog is the last resort I can do in order to keep that final bit of sanity, in order to face each day and take one more step forward when you no longer need me by your side..

(Không có từ ngữ nào có thể diễn tả cảm xúc và cảm xúc choáng ngợp của tôi vào thời điểm tôi bắt đầu viết blog này. rất nhiều tổn thương, sự sầu nảo, tuyệt vọng và vô vọng, đã đẩy tôi đến bờ vực của sự điên rồ và suy sụp tinh thần – viết blog này là biện pháp cuối cùng tôi có thể làm để giữ lại chút tỉnh táo cuối cùng đó, Đối mặt với mỗi ngày và tiến lên một bước khi bạn không cần tôi…)

You don’t know how much I want to look at you into your eyes again, and tell you

(Bạn không biết bao nhiêu tôi muốn nhìn bạn vào mắt bạn một lần nữa, và nói với bạn)

“I miss you so much…”

(“Tôi nhớ bạn nhiều lắm…”)

Too much misunderstanding and hurt has pushed both of us away from each other. Too many people has managed to come in between us, and made us speak words that we did not mean it, but ended up hurting each other unintentionally. All the hurt within this one month, has blinded both of us and overshadowed the memories that we have created together – the memories where we have stayed by each other’s side, cared and love for each other. Memories where we have braved through it all and found happiness within each other’s arms, despite the hardships and fights against the prejudices of the rest of the world claiming that our love was wrong. What used to matter most to us, was that we finally found each other…

(Quá nhiều hiểu lầm và tổn thương đã đẩy hai ta xa nhau. Quá nhiều người đã quản lý để chặn ở giữa chúng tôi, và khiến chúng tôi nói những lời mà chúng tôi không có ý đó, nhưng cuối cùng lại vô tình làm tổn thương nhau. Tất cả những tổn thương trong vòng một tháng này, đã làm mù quáng cả hai chúng tôi và làm lu mờ những kỷ niệm mà chúng tôi đã cùng nhau tạo ra – những kỷ niệm nơi chúng ta đã ở bên cạnh nhau, quan tâm và yêu thương nhau. Kỉ niệm nơi ta đã vượt qua tất cả và tìm thấy hạnh phúc trong vòng tay nhau, bất chấp những khó khăn và chiến đấu chống lại những định kiến ​​​​của phần còn lại của thế giới cho rằng tình yêu của chúng tôi là sai. Điều gì từng quan trọng nhất với chúng ta, là cuối cùng chúng ta đã tìm thấy nhau…)

And now, this is my message to you, a message which may never be heard…

(Và bây giờ, đây là tin nhắn của tôi cho bạn, một thông điệp có thể không bao giờ được nghe…)